Vương Triều Càn Long vietsub tập 13
Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.
[00:02:41] Bắt hắn lại cho ta!
[00:02:43] Hoàng Thượng có chỉ, tuyên Lâm Khả Nhược kiến giá.
[00:02:58] Thần, Tri phủ Hàng Châu Lâm Khả Nhược, cung thỉnh Hoàng Thượng thánh an.
[00:03:03] Thần có mặt.
[00:03:07] Ngươi có biết tội không?
[00:03:08] Thần không biết đã phạm tội gì.
[00:03:09] "Thần không biết đã phạm tội gì."
[00:03:10] Ngươi có biết Hoàng Hạnh Nhi không?
[00:03:13] Cô ta là con gái của nghịch tặc Hoàng Côn.
[00:03:15] "Cô ta là con gái của nghịch tặc Hoàng Côn."
[00:03:16] Trẫm chỉ biết Hoàng Côn là đại nho Giang Nam.
[00:03:23] Sao lại là nghịch tặc?
[00:03:24] Vi thần đang định bẩm báo vụ án nghịch tặc Hoàng Côn.
[00:03:27] Nói đi.
[00:03:28] Hoàng Côn, danh là đại nho, thực là loạn đảng.
[00:03:32] Oán hận triều đình ta vô cùng sâu sắc.
[00:03:35] Lần này nhân dịp Hoàng Thượng nam tuần, lấy cớ dâng sách,
[00:03:39] để thể hiện lòng phản nghịch. Trong những bài thơ văn mà hắn sưu tầm,
[00:03:43] có nhiều tác phẩm phản nghịch. Xin Hoàng Thượng minh xét.
[00:03:47] có nhiều tác phẩm phản nghịch, xin Hoàng Thượng minh xét.
[00:03:48] Ngươi luôn miệng nói hắn là nghịch tặc, có bằng chứng xác thực không?
[00:03:53] Vi thần nhớ trong bản thảo sách mà hắn sưu tầm,
[00:03:57] có một cuốn sách tên là "Bán Si Hồ Đồ Từ". Thần nhớ có câu rằng:
[00:04:03] "Thiên thu thần tử tâm, nhất triêu nhật nguyệt thiên."
[00:04:08] Chữ "nhật" này cộng với chữ "nguyệt" chính là chữ "Minh" trong Minh triều.
[00:04:11] Rõ ràng là ẩn chứa dã tâm khôi phục Minh triều.
[00:04:17] Còn gì nữa không?
[00:04:17] Trong "Kiên Ma Sinh Thi Sao", lời lẽ phản nghịch còn nhiều hơn nữa.
[00:04:22] "Nặng nề nhất không gì hơn là 'nhất bả tâm trường luận trọc thanh'."
[00:04:25] Nặng nề nhất không gì hơn là "nhất bả tâm trường luận trọc thanh".
[00:04:28] Chữ "Thanh" này chính là quốc hiệu Đại Thanh của ta.
[00:04:32] Thêm chữ "trọc" (đục) vào trước quốc hiệu, dụng tâm của hắn là gì chứ?
[00:04:38] Xin Hoàng Thượng minh giám.
[00:04:40] Xin Hoàng Thượng minh giám.
[00:04:43] Còn nữa không?
[00:04:44] Bẩm Hoàng Thượng.
[00:04:45] Vùng Giang Nam có rất nhiều kẻ giấu giếm thơ văn phản nghịch.
[00:04:49] Nếu không dập tắt sự ngông cuồng của loạn đảng, e rằng tai họa không còn xa.
[00:04:54] Cho nên thần mới tống giam Hoàng Côn vào ngục.
[00:04:59] Nếu những gì ngươi liệt kê đều thuộc lời lẽ phản nghịch,
[00:05:07] thì e rằng ngay cả cái đầu của trẫm cũng không giữ được rồi.
[00:05:13] Trẫm từng viết tấm biển "Nhật nguyệt sinh huy".
[00:05:19] Vậy theo cách nói của ngươi,
[00:05:22] chẳng phải là muốn Minh triều huy hoàng sao?
[00:05:25] Hai chữ "đục trong" chỉ là để nói về đúng sai thôi.
[00:05:31] Sao lại làm ô uế quốc hiệu?
[00:05:33] Trẫm muốn quan viên Đại Thanh cả đời trong sạch.
[00:05:34] Trẫm muốn quan viên Đại Thanh...
[00:05:36]
[00:05:43] Trẫm muốn quan viên Đại Thanh đều thành đồ ngốc cả sao? Hoang đường!
[00:05:50] Trẫm biên soạn Tứ Khố Toàn Thư,
[00:05:53] mong học giả trong thiên hạ hăng hái quyên góp sách.
[00:05:57] Đặc biệt là hai tỉnh Giang Tô và Chiết Giang có nhiều bản sách quý,
[00:05:58] đặc biệt là hai tỉnh Giang Tô và Chiết Giang có nhiều bản sách quý,
[00:06:02] nhiều hơn các tỉnh khác.
[00:06:05] Ngươi cứ như vậy chỉ lươn bảo rắn, chỉ mèo bảo hổ,
[00:06:10] thì còn ai dám đến quyên góp sách nữa?
[00:06:12] Trẫm bảo ngươi sưu tầm sách,
[00:06:14] ai cho ngươi mượn cớ này để đặt điều vu oan cho người vô tội?
[00:06:21] Ngươi làm tổn hại danh dự của trẫm như vậy, đáng tội gì?
[00:06:26] Hải Lan Sát!
[00:06:28] Nô tài có mặt!
[00:06:30] "Tri phủ Hàng Châu Lâm Khả Nhược..."
[00:06:33] xuyên tạc thánh ý, kháng chỉ dụ,
[00:06:36] chèn ép người hiền tài, vô pháp vô thiên.
[00:06:38] chèn ép người hiền tài,
[00:06:39] lập tức tước lông vũ, đoạt mũ quan.
[00:06:44] theo nghịch luật của Đại Thanh, phát phối sung quân.
[00:06:44] Tuân lệnh, Hoàng Thượng.
[00:06:48] Hoàng Thượng! Hoàng Thượng!
[00:06:53] Kỷ Quân! - Thần có mặt.
[00:06:54] Kỷ Quân!
[00:06:55] Trẫm trưng cầu sách trong thiên hạ, cũng là trưng cầu nhân tài trong thiên hạ.
[00:07:02] Hoàng Côn ở Hàng Châu, là tấm gương cho học giả.
[00:07:05] Dâng hiến sách vở, công lao đáng được tuyên dương.
[00:07:10] Ban thưởng một bộ "Bội Văn Vận Phủ" do trẫm ngự bút đề tự.
[00:07:17] Đồng thời bổ nhiệm làm Tri phủ Hàng Châu. - Tuân chỉ.
[00:07:21] Đồng thời bổ nhiệm làm Tri phủ Hàng Châu.
[00:07:34] Chú ấy thật sự là Hoàng Thượng.
[00:07:38] Con đoán ra rồi.
[00:07:42] Chúng ta nên báo đáp ngài ấy.
[00:07:45] Đại ân không cần nói báo đáp, cũng không báo đáp nổi.
[00:07:50] Ngài ấy phong thái tiêu sái, anh khí ngời ngời.
[00:07:55] Đâu có giống người hơn sáu mươi tuổi chứ.
[00:08:00] Vậy sao? Cha chưa từng nghe con khen ai như vậy.
[00:08:05] Ngày thường con ghét nhất là quan lại.
[00:08:10] Ngài ấy là chủ của trăm quan đó.
[00:08:13] Con cũng không định làm chức Tri phủ này.
[00:08:20] Từ quan đi, chúng ta dọn về quê ở.
[00:08:26] Thánh chỉ đến!
[00:08:36] Hàng Châu, danh thành Giang Nam.
[00:08:40] Tơ lụa, đồ thêu, trà lá, thiên hạ vô song.
[00:08:45] Cảnh sắc hồ núi, phong tục dân tình, có một phong vị riêng.
[00:08:49] Đúng vậy. Phong thái văn nhân Giang Chiết, đứng đầu là Hàng Châu.
[00:08:54] Theo ta thấy, Hàng Châu phải kể đến tình người là tốt nhất.
[00:08:58] Không không không, vẫn là phong thái văn nhân.
[00:09:00] Không không không, tình người tốt nhất. Văn nhân...
[00:09:02] Các ngươi đừng tranh cãi nữa.
[00:09:05] Phong thái văn nhân hay là tình người tốt nhất, lát nữa đều sẽ đến cả.
[00:09:10] Đến lúc đó các ngươi hãy so sánh.
[00:09:12] Bẩm Hoàng Thượng, Hoàng Côn, Hoàng Hạnh Nhi phụng triệu kiến giá,
[00:09:15] đã cung kính chờ ở dưới tháp.
[00:09:44] Thảo dân Hoàng Côn ra mắt Hoàng Thượng.
[00:09:45] Thảo dân Hoàng Côn khấu kiến Hoàng Thượng.
[00:09:46] Dân nữ Hoàng Hạnh Nhi khấu kiến Hoàng Thượng.
[00:09:53] Đứng dậy đi, đứng dậy đi.
[00:10:04] Ông bây giờ là Tri phủ Hàng Châu rồi,
[00:10:10] sao còn tự xưng là thảo dân?
[00:10:12] Bẩm Hoàng Thượng, chức Tri phủ này, thần không dám nhận.
[00:10:19] Sao lại không dám nhận?
[00:10:21] Tiên tổ của thần là Hoàng Đạo Chu.
[00:10:26] Hoàng Đạo Chu rất tốt mà, là đại trung thần của Minh triều.
[00:10:30] Nhưng ngài ấy...
[00:10:32] Ông nói chuyện ông ấy kháng Thanh à?
[00:10:37] Chuyện này sau này các khanh đừng nhắc lại nữa.
[00:10:40] Trẫm sẽ có cách giải quyết.
[00:10:42] Hoàng Thượng, thần chỉ là một thư sinh, trăm sự vô dụng.
[00:10:47]
[00:10:52] có người lại tỏ ra khinh miệt.
[00:10:54] Đặc biệt là những kẻ làm quan. Trẫm thật không biết,
[00:10:57] cái thói này bắt đầu từ khi nào.
[00:10:59] Thư sinh, chẳng qua là người đọc sách nhiều thôi.
[00:11:03] Có thể làm thơ, từ, ca, phú.
[00:11:05] Thư sinh thì sao chứ? Thư sinh rất tốt.
[00:11:08] Trẫm từ nhỏ đã đọc sách, mấy chục năm chưa từng gián đoạn.
[00:11:11] Trẫm chính là một thư sinh.
[00:11:13] Kỷ Hiểu Lam là thư sinh, Hòa Thân cũng là thư sinh.
[00:11:17] Hoàng Thượng là đệ nhất thư sinh trong thiên hạ.
[00:11:20] Thực ra hai chữ "thư sinh", vô cùng hiếm có.
[00:11:26] Nếu có thể chuyên tâm đọc sách,
[00:11:28] thấm nhuần trong đó, sẽ có được khí chất thư hương.
[00:11:32] Cộng thêm hai chữ "đại nghĩa" thành hạo nhiên chính khí.
[00:11:37] Người không có khí chất sách vở sẽ có khí thô tục, khí chợ búa.
[00:11:42] Khí con buôn, không thuộc hàng ngũ sĩ đại phu.
[00:11:48] Nhưng thần chưa từng làm quan.
[00:11:54] Đây cũng là một vấn đề. Tri phủ Hàng Châu trách nhiệm trọng đại,
[00:12:01] không thể làm lỡ dở bản thân, cũng làm lỡ dở bá tánh một phương.
[00:12:09] Thế này đi. Bây giờ Tứ Khố Toàn Thư,
[00:12:14] ở phương Bắc đã có Bắc Tứ Các.
[00:12:20] _
[00:12:21] Trẫm có ý xây dựng Văn Uyên Các ở Hàng Châu,
[00:12:25] cộng thêm Văn Tông Các ở Trấn Giang, Văn Hối Các ở Dương Châu,
[00:12:30] gọi chung là Nam Tam Các.
[00:12:32] Dùng để lưu trữ Tứ Khố Toàn Thư cho thư sinh Giang Nam tra cứu.
[00:12:36] Ta thấy cứ để Hoàng Côn đảm nhiệm chủ trì Nam Tam Các.
[00:12:42] Các ngươi thấy thế nào?
[00:12:43] Cẩn tuân thánh chỉ.
[00:12:45] Thảo dân bằng lòng.
[00:12:53] Thần lĩnh chỉ.
[00:12:57] Đứng dậy đi, đứng dậy đi.
[00:13:07] Sao nào? Lúc cô dâng cáo trạng không sợ trẫm,
[00:13:13] lúc biện giải cho cha cô cũng không sợ trẫm.
[00:13:16] Sao bây giờ lại sợ trẫm rồi?
[00:13:22] Thái hậu sau khi biết chuyện của cô rất quan tâm.
[00:13:28] Bà có ý triệu cô vào cung,
[00:13:32] cùng bà dùng bữa, trò chuyện. Cô có bằng lòng không?
[00:13:45] Nào, ăn đi, ăn đi.
[00:13:57] Hoàng Hạnh Nhi, ăn đi.
[00:14:02] Nào, Hoàng Hạnh Nhi, con nếm thử xem.
[00:14:07] Tạ ơn Thái hậu.
[00:14:13] Món chả giò này, con cũng không với tới. Nào.
[00:14:15] Tạ ơn Thái hậu.
[00:14:19] Đây là bánh bí ngô ngự chế, con nếm thử đi.
[00:14:24] Tạ ơn Thái hậu.
[00:14:27] Đừng tạ ơn nữa, tự nhiên đi. Con ngồi xuống đi.
[00:14:31] Hoàng Thượng nói đúng, tự nhiên một chút đi.
[00:14:38] Hoàng Tổ mẫu thiên vị.
[00:14:40] Có Hoàng Hạnh Nhi rồi, ngay cả cháu gái cũng không cần nữa.
[00:14:44] Đứa trẻ này, ta lúc nào mà quên con được chứ.
[00:14:49] Nào, con cũng ăn một cái bánh bí ngô đi.
[00:14:53] Tạ ơn Hoàng Tổ mẫu.
[00:14:59] Hoàng A nương, có một câu không biết có nên nói hay không.
[00:15:04] Đều là người một nhà, có gì mà nên nói hay không nên nói.
[00:15:11] Hoàng Hạnh Nhi, Thái hậu và Hoàng Thượng đều rất thích con.
[00:15:19] Ta muốn nhận con làm nghĩa nữ, ở lại bên cạnh ta.
[00:15:26] Con thấy thế nào?
[00:15:29] Tốt quá rồi!
[00:15:38] Con có bằng lòng không?
[00:15:47] Đại ân của Hoàng hậu, Hoàng Hạnh Nhi không có lý do gì không nhận.
[00:15:54] Chỉ là gia phụ đã cao tuổi, bên cạnh không có người chăm sóc.
[00:15:59] Vì vậy chỉ đành khẩn cầu Hoàng hậu cho phép,
[00:16:03] để dân nữ ở lại bên cạnh gia phụ.
[00:16:09] Đúng là một người con gái hiếu thảo.
[00:16:16] Nếu đã như vậy, thì cứ thành toàn đạo hiếu của con.
[00:16:21] Lát nữa dùng bữa xong,
[00:16:23] sẽ lập tức cho người đưa con về nhà.
[00:16:29] Sao lại phải đi nhanh vậy ạ?
[00:16:38] Thập Cách cách.
[00:16:39] _
[00:16:41] Chẳng phải con nói muốn giữ Hạnh Nhi ở lại đây chơi thêm một lúc sao?
[00:16:46] Con có muốn không? - Muốn ạ.
[00:17:13] Ra mắt Hòa Trung Đường.
[00:17:15] Sao đi lâu thế?
[00:17:17] Hoàng Hạnh Nhi giờ đang ở đâu?
[00:17:19] Bẩm đại nhân, cô ấy đang thêu hoa ở chỗ Thập Cách cách.
[00:17:21] Cô ấy có nói khi nào đi không?
[00:17:23] Nói là trời còn sớm, vẽ tranh xong vẫn kịp về.
[00:17:28] Biết rồi, ngươi đi đi.
[00:17:47] Hạnh Nhi, có phải thế này không? Phải như thế này.
[00:17:52] Tỷ xem, từ từ kéo thẳng sợi chỉ ra.
[00:17:59] Được chưa?
[00:18:01] Hạnh Nhi, muội làm đi. Muội xem, muội xem.
[00:18:23] Công chúa, Hòa đại nhân đến.
[00:18:26] Hòa Thân?
[00:18:26] Hòa Thân.
[00:18:27] Hòa Thân ra mắt Thập Công chúa.
[00:18:29] Hoàng Hạnh Nhi bái kiến Hòa đại nhân.
[00:18:31]
[00:18:32] Hòa Thân, ngươi qua đây xem, Hoàng Hạnh Nhi thêu đẹp lắm.
[00:18:36] Ngươi xem.
[00:18:41] Đẹp. Hạnh Nhi cô nương quả là có đôi tay khéo léo.
[00:18:46] Hòa đại nhân quá khen rồi.
[00:18:49] Hạnh Nhi cô nương thêu đẹp,
[00:18:52] chắc chắn vẽ tranh cũng không tồi nhỉ?
[00:18:54] Thật đó.
[00:18:56] Hồi nhỏ muội ấy có học một chút.
[00:18:58] Có thể vẽ cho ta một bức được không?
[00:19:00] Hòa Thân, ngươi giở trò gì vậy?
[00:19:03] Chờ một chút, chờ một lát. Ta đi rồi sẽ về ngay.
[00:19:10] Mặc kệ ông ta. Hoàng Hạnh Nhi, cái này thêu thế nào vậy?
[00:19:15] Như thế này ạ.
[00:19:42] Hoàng Hạnh Nhi cô nương.
[00:19:47] Hòa Thân, ngươi làm gì vậy?
[00:19:50] Đều tại ta nhiều lời.
[00:19:52] Rất nhiều đại nhân sau khi nghe tin, đều muốn xin tranh.
[00:19:55] Đành phải nhờ Hạnh Nhi cô nương làm ơn cho trót vậy.
[00:20:15] Bẩm Hoàng Thượng.
[00:20:16] Hoàng Hạnh Nhi vẫn đang vẽ tranh ở chỗ Thập Cách cách.
[00:20:56] Nô tài ra mắt Thập Công chúa.
[00:20:59] Hoàng Thượng có chỉ, tuyên Hoàng Hạnh Nhi kiến giá.
[00:21:03] Tôi...
[00:21:04] _
[00:21:06] _
[00:21:43] Dân nữ Hoàng Hạnh Nhi khấu kiến Hoàng Thượng.
[00:21:46] Đứng dậy, đứng dậy.
[00:21:51] Cứ tự nhiên ngồi đi.
[00:21:56] Cô đừng cứ mãi "dân nữ, dân nữ" có được không?
[00:21:59] Vâng.
[00:22:01] Ngồi đi.
[00:22:17] Sao trông cô có vẻ bất an?
[00:22:21] Không có ạ.
[00:22:26] Cô thường thích ngâm hát dưới trăng.
[00:22:30] Sao Hoàng Thượng lại biết ạ?
[00:22:37] "Khán ngọc chử thu không, bằng thuỳ thiết dược bả Hằng Nga phụng."
[00:22:48] "Thậm tây phong xuy mộng vô tung, nhân khứ nan phùng."
[00:22:56] Hoàng Thượng đã từng nghe con hát sao?
[00:23:02] Trẫm rất thích nghe cô hát.
[00:23:06] Vậy... vậy Hạnh Nhi bây giờ hát cho ngài nghe.
[00:23:12] Không, không, không. Tối nay không hát nữa. Ngồi đi.
[00:23:25] Cô bằng lòng ngồi cùng trẫm một lát,
[00:23:27] cô bằng lòng ngồi cùng trẫm một lát chứ?
[00:23:32] Con bằng lòng.
[00:23:40] _
[00:23:43] Trẫm hôm nay thực sự rất hiếm khi...
[00:23:57] cứ ngồi thế này thật tốt.
[00:24:12] Tối nay... Tối nay cứ...
[00:24:18] cứ ngồi như thế này.
[00:24:21] Được rồi, bây giờ cô không còn bất an nữa.
[00:24:25] Trẫm rất vui.
[00:24:28] Nói ra cũng phải.
[00:24:30] Thường ngày ngồi cùng trẫm toàn là đám đàn ông.
[00:24:36] Phụ nữ ngoài cố Hiếu Hiền Hoàng hậu ra,
[00:24:43] thật sự chưa có ai.
[00:24:45] Vậy...
[00:24:49] Cô nói các vị tần phi ấy à?
[00:24:57] Trẫm dù có gặp họ cũng không nói được mấy câu.
[00:25:06] Con nghe nói ngay cả người trong cung,
[00:25:10]
[00:25:13] Có phải vậy không ạ?
[00:25:19] Thực ra không ai biết,
[00:25:23] riêng tư trẫm luôn cảm thấy có vài phần bi thương.
[00:25:32] Thường ngày toàn là chuyện này chuyện nọ,
[00:25:36] cũng không nói được gì.
[00:25:39] Cũng không có ai nói chuyện gì với trẫm.
[00:25:49] Hoàng Thượng đừng buồn. Chỉ cần Hoàng Thượng muốn,
[00:25:55] Hạnh Nhi có thể thường xuyên đến ngồi cùng ngài, trò chuyện cùng ngài.
[00:26:04] Cô bằng lòng mỗi ngày đến ngồi cùng trẫm, trò chuyện sao?
[00:26:13] Ân đức của Hoàng Thượng đối với Hạnh Nhi nặng hơn bất cứ thứ gì.
[00:26:17] Chỉ cần Hoàng Thượng vui,
[00:26:21] Hạnh Nhi dù làm trâu làm ngựa cũng cam tâm tình nguyện.
[00:26:37] Không. Trẫm không cần cô báo đáp ân đức gì cả.
[00:26:46] Hoàng Thượng...
[00:26:49] Bây giờ tốt nhất cô đừng gọi ta là Hoàng Thượng.
[00:26:57] Con...
[00:27:18] Đứng dậy.
[00:27:36] Cái này cho cô, giữ làm kỷ niệm.
[00:27:50] Trẫm không hy vọng "gió tây thổi mộng tan không dấu vết, người đi khó gặp lại".
[00:28:01] Sau này chúng ta có duyên thì gặp, vô duyên thì thôi, được không?
[00:28:15] Về đi. Cha cô chắc đang lo lắm rồi.
[00:30:01] "Đoạn đê này là sao?"
[00:30:04] Bẩm Hoàng Thượng, có lẽ là người dân địa phương tự ý dỡ bỏ.
[00:30:08] Tự ý dỡ bỏ? Quy định thế nào?
[00:30:13] Khởi bẩm Hoàng Thượng, từ sau khi đê sông thượng nguồn được xây xong,
[00:30:16] đoạn này đã là đê bỏ hoang.
[00:30:17] Ngươi dám ngụy biện trước mặt trẫm sao?
[00:30:20] Người đâu, lôi xuống chém!
[00:30:23] Khoan đã!
[00:30:26] Tự ý dỡ bỏ, thật là vô pháp vô thiên.
[00:30:27] Tự ý dỡ bỏ, vô pháp vô thiên.
[00:30:29] Hoàng Thượng, Hà Đạo có tội, nhưng tội không đáng chết ạ.
[00:30:35] Xin Hoàng Thượng hãy tha cho hắn đi.
[00:30:42] Còn không mau cút đi! - Vâng, đại nhân.
[00:30:56] Mấy hôm nay không biết sao trong lòng bực bội quá.
[00:31:02] Nô tài hiểu.
[00:31:26] "Trường tương tư, tồi tâm can."
[00:31:31] Biết đâu Hoàng Hạnh Nhi bây giờ cũng đang nghĩ đến Hoàng Thượng.
[00:31:36] Sớm biết thế này, hôm đó thà rằng...
[00:31:43] "Mỹ nhân như hoa cách tầng mây". Đi!
[00:31:55] Hoàng tiên sinh! Hoàng tiên sinh!
[00:31:58] Xin hỏi Hoàng lão tiên sinh có nhà không?
[00:32:02] Ai đó?
[00:32:03] Tiểu nhân là người làm của tiệm sách Tây Lãnh.
[00:32:05] Ông chủ nhà tôi vừa mua được một lô sách quý hiếm,
[00:32:08] muốn mời Hoàng lão tiên sinh đến thẩm định.
[00:32:11] Thật không may.
[00:32:12] Gia phụ đi xem công trình Văn Uyên Các chưa về.
[00:32:16] Vậy... nghe nói tiểu thư cũng là người trong nghề.
[00:32:18] Nếu tiểu thư có hứng thú,
[00:32:20] có thể cùng tôi đến xem một chút không?
[00:32:22] Cũng được.
[00:32:24] Ông chủ, Hoàng tiểu thư đến rồi.
[00:32:28] Hoàng tiểu thư, cô đến rồi. Mời vào.
[00:32:31] Nghe nói trong tiệm có một lô tranh chữ.
[00:32:34] Vâng, đang chờ thẩm định đây. Mời cô xem.
[00:33:22] Bức tranh này... phải xem lại đã.
[00:33:25] Vị tiểu thư này có mắt nhìn tốt vậy sao?
[00:33:32] Đây không phải là Hoàng... Hoàng Phủ tiên sinh sao? Chủ nhân nhà tôi...
[00:33:40] Bái kiến Hoàng Phủ tiên sinh.
[00:33:43] Sao lại trùng hợp vậy? Đang xem gì thế?
[00:33:45] Bẩm Hoàng Phủ tiên sinh, con đang xem tranh ạ.
[00:33:49] Xem tranh à? Chúng ta cũng xem xem. Nào, nào.
[00:33:52] Toàn là những tác phẩm tầm thường không đáng kể.
[00:33:55] Khó lọt vào mắt xanh của ngài.
[00:33:57] Xem xem nào.
[00:33:58] Chủ tử, không xem cũng được ạ.
[00:34:06] Chúng ta cùng nhau đi dạo phố đi, thế nào?
[00:34:09] Hoàng cô nương mời... Đi thôi, đi thôi.
[00:34:12] Sao lại trùng hợp thế nhỉ? Trùng hợp quá.
[00:34:19] Hòa đại nhân.
[00:34:23] Cái này hay đấy. Một cái mái che lớn, che nắng. - Đúng vậy.
[00:34:29] Người qua người lại có thể ở đây nghỉ chân.
[00:34:32] Phải không? Ngày mưa cũng không sợ.
[00:34:41] Phía trước có tiệm đồ thêu, vào xem đi! - Được.
[00:34:50] Ngài xem cái này.
[00:34:57] Khách quan đến rồi. Khách quan muốn mua đồ thêu, xin mời cứ tự nhiên xem.
[00:35:04] Chỗ của ông cũng tốt đấy, cũng được.
[00:35:07] Khách quan cứ tự nhiên xem. - Chúng ta xem xem.
[00:35:11] Đây là tranh thêu một mặt nổi tiếng nhất Hàng Châu.
[00:35:27] Sao ông lại nghĩ đến việc thêu bức chân dung này?
[00:35:31] Ngày nay thái bình thịnh thế, Hoàng Thượng đang tuần du Hàng Châu.
[00:35:35] Tôi thêu bức chân dung này là để thể hiện,
[00:35:37] tấm lòng ngưỡng mộ của bá tánh đối với ngài.
[00:35:53] Thêu rất giống. Bức này của ông bán bao nhiêu tiền?
[00:35:59] Các món đồ thêu khác trong tiệm, khách quan cứ tự nhiên lấy,
[00:36:01]
[00:36:03] Chỉ riêng báu vật này, núi vàng biển bạc cũng không bán.
[00:36:07] Tại sao?
[00:36:08] Hoàng Thượng đương kim thánh minh, tôi thêu báu vật này,
[00:36:11] là để thờ như Bồ Tát, ngàn vàng không đổi.
[00:36:18] Tốt, tốt, tốt!
[00:36:22] Ta thấy cửa tiệm của ông vị trí khá tốt,
[00:36:26] chỉ là tấm biển hiệu ở cửa cũ quá rồi.
[00:36:32] Chữ viết cũng không đẹp.
[00:36:35] Ta viết cho ông một tấm biển hiệu, thế nào?
[00:36:37] Vậy thì tốt quá. Ngài chờ một lát, tôi đi lấy giấy bút.
[00:36:41] Nào, nào, nào, viết, viết, viết.
[00:36:50] Thư pháp đẹp quá!
[00:36:53] Hay!
[00:37:15] Có chuyện gì vậy? Mấy người đó thật vô lý.
[00:37:17] Sao lại phá việc làm ăn của tôi? Có chuyện gì vậy?
[00:37:20] Xin lỗi ông chủ. Mấy người anh em của tôi không hiểu chuyện.
[00:37:23] Làm lỡ việc kinh doanh của ông, ông đừng giận nhé.
[00:37:26] Tôi sẽ bảo họ đi ngay.
[00:37:29] Mau đi, mau đi, đi mau lên!
[00:37:33] Đây là mấy lạng bạc,
[00:37:34] xem như là bồi thường cho cửa tiệm của ông.
[00:37:38] Cầm đi, cầm đi.
[00:37:58] Càn Long chi bảo... Thật sự...
[00:38:00] Càn Long chi bảo... Hoàng Thượng!
[00:38:10] Mấy món đồ chải đầu hôm nay,
[00:38:13] trông còn bóng bẩy hơn cả đồ dùng trong cung.
[00:38:17] Bẩm chủ tử, đây đều là đồ chúng tôi mới mua sắm.
[00:38:25] Các ngươi cũng biết làm việc đấy.
[00:38:29] Đây đều là do Hòa đại nhân căn dặn.
[00:38:34] Là ông ta à?
[00:38:36] Mời chủ tử rửa mặt.
[00:38:40] Cái chậu rửa mặt mới này,
[00:38:42] cũng là do Hòa đại nhân dặn mua sắm à?
[00:38:46] Bẩm chủ tử,
[00:38:47] Hòa đại nhân nghĩ cho chủ tử rất chu đáo.
[00:38:51] Ông ta nghĩ cho Hoàng Thượng mới là chu đáo.
[00:38:55] Điều Hoàng Thượng nghĩ đến, ông ta nhất định làm được.
[00:38:59] Điều Hoàng Thượng chưa nghĩ đến, ông ta cũng đã nghĩ ra rồi.
[00:40:32] Sử Khả Pháp.
[00:40:48] Trung liệt của tiền triều, đáng kính đáng khâm phục.
[00:40:56] Cảnh ngộ sau khi mất lại như thế này, thật đáng buồn thay.
[00:41:38] Phụng thiên thừa vận.
[00:41:40] Hoàng đế Đại Thanh Càn Long tế tự Minh triều Sử Trung Chính Công.
[00:41:46]
[00:42:12] Trẫm tuần du Giang Nam, thị sát phong tục dân tình,
[00:42:17] miếu thờ Sử Trung Chính Công còn tại đây.
[00:42:21] Trẫm nghĩ ngài gặp thời buổi gian nan, lâm nguy nhận lệnh,
[00:42:25] chống đỡ tàn cuộc, dốc sức giữ lòng trung son sắt.
[00:42:28] Cuối cùng tuẫn tiết hy sinh, xứng danh bậc hoàn nhân một thời.
[00:42:33] Trẫm vô cùng cảm phục, đích thân đến tế bái. Thượng hưởng!
[00:42:55]
[00:42:56]
[00:42:58] Càn Long Hoàng đế vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
[00:43:04] Được rồi. Trẫm thực ra cũng giống như các ngươi,
[00:43:07] cũng là một thư sinh. Tất cả đứng dậy đi.
[00:43:16] Trẫm sở dĩ tế bái Sử Khả Pháp,
[00:43:21] là vì một chữ trên người ông ấy: "Trung".
[00:43:21] là vì một chữ trên người ông ấy...
[00:43:24] là vì một chữ trên người ông ấy: "Trung".
[00:43:25] Cho nên mới gọi là Trung Chính Công.
[00:43:29] Ông ấy tuy chống lại thiên triều Đại Thanh của ta,
[00:43:32] nhưng trẫm từ đáy lòng kính phục ông ấy.
[00:43:38] Hai quân đối đầu, mỗi bên vì chủ của mình.
[00:43:43] Không chỉ Sử Khả Pháp, còn có tiên tổ của ông, Hoàng Đạo Chu.
[00:43:50] Tạ ơn Hoàng Thượng.
[00:43:52] Còn có Lưu Tông Chu, Trần Tử Long,
[00:43:53] còn có Lưu Tông Chu, Trần Tử Long,
[00:43:59] Diêm Ứng Nguyên, Quy Trang, Cố Viêm Võ.
[00:44:09] Tiên tổ của các ngươi đều là nghĩa sĩ, bề tôi của nhà Minh.
[00:44:14] Người chết trận nơi sa trường là xả thân vì nghĩa.
[00:44:17] Người chết trận nơi sa trường là xả thân vì nghĩa.
[00:44:19] Người giữ được tiết tháo bề tôi, có thể gọi là "gió lộng mới biết cỏ cứng".
[00:44:23] Cho nên đều nên được khen ngợi.
[00:44:25] Dựa vào Minh sử, tra rõ thân phận, khảo cứu sự tích của họ,
[00:44:30] theo chức quan vốn có mà ban cho thụy hiệu.
[00:44:34] Đồng thời ưu đãi con cháu của họ.
[00:44:37] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
[00:44:40] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế